Ba năm kể từ khi tiếp quản Chelsea, chủ sở hữu Todd Boehly đã không ngừng gây chú ý với chính sách chi tiêu mạnh tay. Từ một đội bóng nổi tiếng với chiến lược chuyển nhượng thực dụng dưới thời Roman Abramovich, Chelsea nay trở thành một “gã khổng lồ mua sắm” với những khoản đầu tư lên tới hàng trăm triệu bảng mỗi kỳ chuyển nhượng. Trong số đó, mối liên kết đặc biệt giữa Chelsea và Brighton nổi bật một cách kỳ lạ: riêng việc chiêu mộ các cầu thủ từ Brighton, Chelsea đã tiêu tốn tổng cộng 257 triệu bảng – con số đủ để mua lại cả một đội hình hạng A tại châu Âu.
Việc sắp hoàn tất thương vụ chiêu mộ tiền đạo Joao Pedro với giá 55 triệu bảng, sau khi vượt qua Newcastle trong cuộc đua giành chữ ký, một lần nữa cho thấy “The Blues” đang kiên định với hướng tiếp cận của mình – đó là đào sâu vào “mỏ Brighton” để tìm ra những viên ngọc sáng. Nhưng liệu đây có phải là chiến lược thông minh hay một sự lệ thuộc tiềm ẩn?
Kể từ khi Todd Boehly chính thức sở hữu Chelsea năm 2022, Brighton đã trở thành đối tác chuyển nhượng thân thiết nhất của đội bóng thành London. Marc Cucurella (62 triệu bảng), Robert Sanchez (25 triệu), Moises Caicedo (115 triệu), và giờ là Joao Pedro (55 triệu) – tất cả đều là những trụ cột của Brighton, được Chelsea đưa về với mức giá cao hơn nhiều lần giá trị ban đầu của họ.
Có thể thấy rõ, Chelsea không chỉ mua cầu thủ từ Brighton, mà còn có xu hướng “copy” toàn bộ cấu trúc vận hành: từ việc chiêu mộ HLV Graham Potter (trước khi sa thải) cho đến tuyển trạch viên, giám đốc thể thao, và giờ là hàng loạt cầu thủ trụ cột.
Về mặt tích cực, Brighton đã chứng minh họ là một trong những CLB giỏi nhất Premier League trong việc phát triển cầu thủ. Caicedo được mua với giá chưa đến 5 triệu bảng từ Independiente del Valle, Pedro chỉ mới đến từ Watford vào hè 2023 nhưng lập tức trở thành trụ cột. Chelsea dường như đang “tiết kiệm thời gian” bằng cách mua lại những sản phẩm đã qua giai đoạn đầu tư và phát triển của Brighton.
Tuy nhiên, về mặt dài hạn, việc phụ thuộc quá nhiều vào một nguồn cung có thể khiến Chelsea đánh mất bản sắc và khả năng tự chủ trong công tác xây dựng đội hình.
Với việc Nicolas Jackson chưa tạo được sự ổn định, Armando Broja không đáp ứng kỳ vọng và Christopher Nkunku thường xuyên chấn thương, việc Chelsea bổ sung một tiền đạo chất lượng là điều hợp lý. Joao Pedro không phải mẫu “số 9” cổ điển, nhưng lại là cầu thủ có thể chơi ở mọi vị trí trên hàng công – từ tiền đạo lệch trái đến hộ công hoặc thậm chí đá cắm trong sơ đồ pressing cao.
Mùa giải 2024/25 vừa qua, Pedro đã ghi 20 bàn và có 7 kiến tạo trong màu áo Brighton, cho thấy sự tiến bộ rõ rệt về cả tư duy chơi bóng lẫn khả năng dứt điểm. Không chỉ ghi bàn, anh còn tham gia rất nhiều vào khâu triển khai bóng từ tuyến hai – điều mà Chelsea rất thiếu trong các trận đấu bế tắc.
Tuy nhiên, mức phí 55 triệu bảng cho một cầu thủ chỉ mới có một mùa giải đáng chú ý tại Premier League khiến không ít người đặt dấu hỏi. Phải chăng Chelsea đang tiếp tục theo đuổi chiến lược “mua tiềm năng, trả giá hiện tại”, dù chưa có nền tảng ổn định để phát triển tối đa những tiềm năng đó?
Joao Pedro trên đường tới Chelsea
Dưới thời Boehly, Chelsea đã chi hơn 1 tỷ bảng trong 3 năm qua, nhưng thành tích trên sân cỏ lại không tương xứng. Họ kết thúc mùa giải 2024/25 ngoài top 6, thường xuyên thay HLV và chưa thể định hình phong cách chơi rõ ràng.
Việc liên tục mua sắm theo mô hình “săn ngọc thô” có thể hiệu quả nếu đội bóng có hệ thống phát triển bài bản như Brighton, hoặc sự ổn định chiến thuật như Man City. Nhưng trong trường hợp của Chelsea, đội bóng này đang thiếu một ban huấn luyện ổn định, thiếu môi trường phát triển cầu thủ, và thậm chí thiếu cả một bộ khung cốt lõi đáng tin cậy.
Mua cầu thủ từ Brighton không xấu – ngược lại là khôn ngoan nếu xét đến hiệu quả của lò đào tạo và tuyển trạch nơi đây. Tuy nhiên, việc dồn toàn bộ niềm tin và ngân sách vào một nguồn duy nhất có thể khiến Chelsea trở thành “phiên bản B” của Brighton, thay vì phát triển thành một đội bóng lớn với bản sắc riêng.
Thương vụ Joao Pedro không phải dấu chấm hết, mà có thể chỉ là dấu phẩy tiếp theo trong chuỗi chuyển nhượng “đậm chất Brighton” của Chelsea. Dù sao đi nữa, nếu nhìn vào tổng thể, đội bóng này đang có những nỗ lực không ngừng để tái thiết sau thời kỳ hậu Abramovich.
Tuy nhiên, bóng đá không chỉ là những bản hợp đồng đắt đỏ. Nó còn là sự ổn định, bản sắc, và khả năng phát triển hài hòa giữa cầu thủ – chiến thuật – triết lý. Nếu Chelsea không tìm được sự đồng bộ ấy, thì dù có tiêu 500 triệu bảng cho Brighton, họ vẫn chỉ đang xây dựng một lâu đài cát chờ sóng cuốn trôi.